< Hebru 4 >

1 Te dongah amah kah duemnah khuiah kun ham olkhueh a paih te nangmih khuiah khat khat loh a hlavawt la a poek khaming tila birhih uh sih.
Да убоимся убо, да не когда оставлену обетованию внити в покой Его, явится кто от вас лишився.
2 Amih bangla olthangthen aka phong lam ni n'om uh ngawn. Tedae a yaak rhoek te tangnah neh a rhoih uh pawt dongah a hnavue kah olka tah phu voel pawh.
Ибо нам благовествовано есть, якоже и онем: но не пользова онех слово слуха, не растворенное верою слышавших.
3 A ti bangla aka tangnah rhoek tah duemnah khuila n'kun uh. Ka kosi neh ka toemngam vanbangla kai duemnah khuiah kun venim. Te cakhaw diklai a tongnah lamloh a bibi te ana om coeng.
Входим бо в покой веровавшии, якоже рече: яко кляхся во гневе Моем, аще внидут в покой Мой: аще и делом от сложения мира бывшым.
4 Te dongah pakhat ah hninrhih ham a thui tangloeng. Te vaengah Pathen tah a bibi boeih lamkah hnin rhih vaengah duem.
Рече бо негде о седмем сице: и почи Бог в день седмый от всех дел Своих.
5 Te phoeiah amah hmuen la, “Ka duemnah khuiah kun uh mahpawh,” koep a ti.
И в сем паки: аще внидут в покой Мой.
6 Te dongah a khuila kun ham hlangvang a khueh tangloeng pueng. Tedae hnukbuet kah aka phong rhoek tah althanah dongah kun uh pawh.
Понеже убо лишени нецыи внити в него, и имже прежде благовествовано бе, не внидоша за непослушание:
7 Te phoeiah khohnin pakhat te “Tihnin” la a hoep tih kum he yet phoeiah ni David loh a thui. A thui bangla, tihnin ah a ol te na yaak uh atah nangmih kah thinko te ning sak uh boeh.
паки некий уставляет день, днесь, в Давиде глаголя, по толицех летех, якоже прежде глаголася: днесь, аще глас Его услышите, не ожесточите сердец ваших.
8 Joshua loh amih te a duem sak atah hekah khohnin phoeiah a tloe ham tah thui mahpawh.
Аще бо бы онех Иисус упокоил, не бы о инем дни глаголал по сих.
9 Te dongah duemhnin tah Pathen kah pilnam ham ni a om.
Убо оставлено есть (и еще) субботство людем Божиим:
10 Te dongah amah kah duemnah khuiah aka kun tah Pathen loh amah bibi lamkah a duem vanbangla anih khaw amah bibi lamkah duem.
вшедый бо в покой Его, и той почи от дел своих, якоже от Своих Бог.
11 Te dongah tekah duemnah khuiah kun hamla haam uh sih. Te daengah ni althanah moeiboe dongah pakhat khaw amah la a bung pawt eh.
Потщимся убо внити во оный покой, да не кто в ту же притчу противления впадет.
12 Te dongah Pathen kah olka tah hing tih khuekcet. cunghang boeih lakah voeivang la haat tih hinglu neh mueihla, rhuhcong neh hliing, duela a thun tih a sah. Thinko poeknah neh hmuhnah khaw khocueh rhamvueh la a khueh.
Живо бо слово Божие и действенно, и острейше паче всякаго меча обоюду остра, и проходящее даже до разделения души же и духа, членов же и мозгов, и судително помышлением и мыслем сердечным.
13 Amah hmaikah a thuhphah suentae a om moenih. Tedae a cungkuem he a tlingyal neh a mikhmuh ah rha uh coeng. Anih taengah mamih ol te a paek.
И несть тварь неявлена пред Ним, вся же нага и объявлена пред очима Его, к Немуже нам слово.
14 Khosoihham koek, vaan aka hil la Pathen Capa Jesuh n'khueh uh te olphoei la pom uh sih.
Имуще убо Архиереа велика, прошедшаго небеса, Иисуса Сына Божия, да держимся исповедания.
15 Mamih kah vawtthoeknah aka rhen thai mueh khosoihham n'khueh uh moenih. A cungkuem dongah mamih mueiloh la a noemcai coeng dae tholhnah a khueh moenih.
Не имамы бо архиереа не могуща спострадати немощем нашым, но искушена по всяческим по подобию, разве греха.
16 Te dongah lungvatnah ngolkhoel taengah sayalh la paan uh sih. Te daengah ni rhennah n'dang vetih bomnah he tapkhoeh la lungvatnah neh m'hmuh eh.
Да приступаем убо с дерзновением к престолу благодати, да приимем милость и благодать обрящем во благовременну помощь.

< Hebru 4 >