< Притчи 19 >

1 По-добър е сиромахът, който ходи в непорочността си, Нежели оня, който е с извратени устни а при това безумен.
فقیری که در کاملیت خود سالک است، از دروغگویی که احمق باشد بهتر است.۱
2 Наистина ожидане без разсъдък не е добро, И който бърза с нозете си, обърква пътя си.
دلی نیز که معرفت ندارد نیکو نیست و هر‌که به پایهای خویش می‌شتابد گناه می‌کند.۲
3 Безумието на човека изкривява пътя му, И сърцето му негодува против Господа.
حماقت انسان، راه او را کج می‌سازد، و دلش از خداوند خشمناک می‌شود.۳
4 Богатството притуря много приятели, А сиромахът бива оставен от приятеля си,
توانگری دوستان بسیار پیدا می‌کند، اما فقیراز دوستان خود جدا می‌شود.۴
5 Лъжливият свидетел няма да остане ненаказан, И който издиша лъжи няма да избегне.
شاهد دروغگو بی‌سزا نخواهد ماند، و کسی‌که به دروغ تنطق کند رهایی نخواهد یافت.۵
6 Мнозина търсят благоволението на щедрия, И всеки е приятел на онзи, който дава подаръци.
بسیاری پیش امیران تذلل می‌نمایند، و همه کس دوست بذل کننده است.۶
7 Всичките братя на сиромаха го мразят, - Колко повече отбягват от него приятелите му! - Той тича след тях с умолителни думи, но тях ги няма.
جمیع برادران مرد فقیر از او نفرت دارند، وبه طریق اولی دوستانش از او دور می‌شوند، ایشان را به سخنان، تعاقب می‌کند و نیستند.۷
8 Който придобива ум обича своята си душа; Който пази благоразумие ще намери добро.
هر‌که حکمت را تحصیل کند جان خود رادوست دارد. و هر‌که فطانت را نگاه دارد، سعادتمندی خواهد یافت.۸
9 Лъжлив свидетел няма да остане ненаказан, И който издиша лъжи ще загине.
شاهد دروغگو بی‌سزا نخواهد ماند، و هر‌که به کذب تنطق نماید هلاک خواهد گردید.۹
10 Изнежеността не прилича на безумен, - Много по-малко на слуга да властвува над началници.
عیش و عشرت احمق را نمی شاید، تا چه رسد به غلامی که بر نجبا حکمرانی می‌کند.۱۰
11 Благоразумието на човека възпира гнева му, И слава е за него да се не взира в престъпление.
عقل انسان خشم او را نگاه می‌دارد، وگذشتن از تقصیر جلال او است.۱۱
12 Гневът на царя е като реване на лъв, А благоволението му е като роса на тревата.
خشم پادشاه مثل غرش شیر است، ورضامندی او مثل شبنم بر گیاه است.۱۲
13 Безумен син е бедствие за баща си, И препирните на жена са непрестанно капене.
پسر جاهل باعث الم پدرش است، ونزاعهای زن مثل آبی است که دائم در چکیدن باشد.۱۳
14 Къща и богатство се оставят наследство от бащите, Но благоразумна жена е от Господа.
خانه و دولت ارث اجدادی است، امازوجه عاقله از جانب خداوند است.۱۴
15 Леноста хвърля в дълбок сън, И бездейна душа ще гладува
کاهلی خواب سنگین می‌آورد، و شخص اهمال کار، گرسنه خواهد ماند.۱۵
16 Който пази заповедта пази душата си, А който немари пътищата си ще загине.
هر‌که حکم را نگاه دارد جان خویش رامحافظت می‌نماید، اما هر‌که طریق خود را سبک گیرد، خواهد مرد.۱۶
17 Който показва милост към сиромаха заема Господу, И Той ще му въздаде за благодеянието му.
هر‌که بر فقیر ترحم نماید به خداوند قرض می‌دهد، و احسان او را به او رد خواهد نمود.۱۷
18 Наказвай сина си докато има надежда, И не закоравявай сърцето си да го оставиш да загине.
پسر خود را تادیب نما زیرا که امید هست، اما خود را به کشتن او وامدار.۱۸
19 Яростен човек ще понесе наказание, Защото, ако и да го избавиш, трябва пак същото да направиш.
شخص تندخو متحمل عقوبت خواهدشد، زیرا اگر او را خلاصی دهی آن را باید مکرربجا آوری.۱۹
20 Слушай съвет и приемай поука, За да останеш мъдър в сетнините си.
پند را بشنو و تادیب را قبول نما، تا درعاقبت خود حکیم بشوی.۲۰
21 Има много помисли в сърцето на човека, Но намерението Господно, то ще устои.
فکرهای بسیار در دل انسان است، اما آنچه ثابت ماند مشورت خداوند است.۲۱
22 Милосърдието на човека е чест нему, И сиромах човек е по-добър от този, който разорява.
زینت انسان احسان او است، و فقیر ازدروغگو بهتر است.۲۲
23 Страхът от Господа спомага към живот; Който го има ще си ляга наситен и не ще срещне зло.
ترس خداوند مودی به حیات‌است، و هرکه آن را دارد در سیری ساکن می‌ماند، و به هیچ بلاگرفتار نخواهد شد.۲۳
24 Ленивият затопява ръката си в паницата И не ще нито в устата си да я повърне.
مرد کاهل دست خود را در بغلش پنهان می‌کند، و آن را هم به دهان خود برنمی آورد.۲۴
25 Ако биеш присмивателя, простият ще стане внимателен; И ако изобличиш благоразумния, той ще придобие знание.
استهزاکننده را تادیب کن تا جاهلان زیرک شوند، و شخص فهیم را تنبیه نما و معرفت رادرک خواهد نمود.۲۵
26 Който опропастява баща си и пропъжда майка си, Той е син, който причинява срам и нанася позор.
هر‌که بر پدر خود ستم کند و مادرش رابراند، پسری است که رسوایی و خجالت می‌آورد.۲۶
27 Престани, сине мой, да слушаш съвети, Които те отклоняват от мъдростта.
‌ای پسر من شنیدن تعلیمی را ترک نما، که تو را از کلام معرفت گمراه می‌سازد.۲۷
28 Лошият свидетел се присмива на правосъдието; И устата на нечестивите поглъщат беззаконие.
شاهد لئیم انصاف را استهزا می‌کند، و دهان شریران گناه را می‌بلعد.۲۸
29 Присъди се приготвят за присмивателите, И бой за гърба на безумните.
قصاص به جهت استهزاکنندگان مهیااست، و تازیانه‌ها برای پشت احمقان.۲۹

< Притчи 19 >