< Xuất Hành 13 >

1 Đức Giê-hô-va phán cùng Môi-se rằng:
Adonai spoke to Moses [Drawn out], saying,
2 Trong vòng dân Y-sơ-ra-ên bất luận người hay vật, hãy vì ta biệt riêng ra thánh mọi con đầu lòng; bởi con đầu lòng thuộc về ta.
“Sanctify to me all the firstborn, whatever opens the womb among the children of Israel [God prevails], both of man and of animal. It is mine.”
3 Môi-se nói cùng dân sự rằng: Hãy kỷ niệm ngày nầy, vì là ngày Đức Giê-hô-va dùng tay quyền năng rút các ngươi ra khỏi xứ Ê-díp-tô, tức là khỏi nhà nô lệ; nên chớ ai ăn bánh có men.
Moses [Drawn out] said to the people, “Remember this day, in which you came out of Egypt [Abode of slavery], out of the house of bondage; for by strength of hand Adonai brought you out from this place. No leavened bread shall be eaten.
4 Ngày nay, nhằm tháng lúa trỗ, các ngươi ra đi.
Today you go out in the month Abib.
5 Vậy khi nào Đức Giê-hô-va đưa ngươi vào bờ cõi xứ dân Ca-na-an, dân Hê-tít, dân A-mô-rít, dân Hê-vít, và dân Giê-bu-sít rồi, là một xứ đượm sữa và mật, và là xứ Ngài đã thề cùng tổ phụ sẽ ban cho ngươi, thì đến trong tháng nầy hãy giữ lễ thánh đó.
It shall be, when Adonai shall bring you into the land of the Canaanite [Descendant of Humbled], and the Hittite [Descendant of Trembling fear], and the Amorite [Descendants of Talkers], and the Hivite [Wicked], and the Jebusite [Descendants of Thresher], which he swore to your fathers to give you, a land flowing with milk and honey, that you shall keep this aboda ·service· in this month.
6 Trong bảy ngày hãy ăn bánh không men; đến ngày thứ bảy sẽ có lễ kính Đức Giê-hô-va.
Seven days you shall eat matzah ·unleavened bread·, and in the seventh day shall be a feast to Adonai.”
7 Phải ăn bánh không men trong bảy ngày; khắp cả địa hạt ngươi sẽ không thấy bánh có men, hoặc men tại nơi ngươi nữa.
Unleavened bread shall be eaten throughout the seven days; and no leavened bread shall be seen with you. No yeast shall be seen with you, within all your borders.
8 Trong ngày đó hãy giải nghĩa cho con trai ngươi rằng: Aáy vì việc Đức Giê-hô-va làm cho ta, khi ta ra khỏi xứ Ê-díp-tô.
You shall tell your son in that day, saying, “It is because of that which Adonai did for me when I came out of Egypt [Abode of slavery].”
9 Điều đó sẽ làm một dấu hiệu nơi tay ngươi, làm một kỷ niệm ghi nơi trán ở giữa cặp mắt ngươi, hầu cho luật pháp của Đức Giê-hô-va ở nơi miệng ngươi, vì Đức Giê-hô-va đã dùng tay quyền năng rút ngươi ra khỏi xứ Ê-díp-tô.
It shall be for a sign to you on your hand, and for a memorial between your eyes, that Adonai’s Torah ·Teaching· may be in your mouth; for with a strong hand Adonai has brought you out of Egypt [Abode of slavery].
10 Hằng năm, đến k”, ngươi phải giữ lễ nầy.
You shall therefore keep this regulation in its season from year to year.
11 Khi Đức Giê-hô-va đã đưa ngươi vào bờ cõi xứ Ca-na-an, như Ngài đã thề cùng ngươi, và tổ phụ ngươi, khi Ngài đã ban xứ đó cho rồi,
“It shall be, when Adonai shall bring you into the land of the Canaanite [Descendant of Humbled], as he swore to you and to your fathers, and shall give it you,
12 thì hãy đem dâng cho Đức Giê-hô-va những con trưởng nam cùng cả con đầu lòng đực của súc vật ngươi, vì chúng nó đều sẽ thuộc về Đức Giê-hô-va.
that you shall set apart to Adonai all that opens the womb, and every firstborn which you have that comes from an animal. The males shall be Adonai’s.
13 Nhưng mỗi con lừa đầu lòng, ngươi phải bắt chiên con hay là dê con mà chuộc; bằng không, ngươi hãy vặn cổ nó. Ngươi cũng chuộc mọi trưởng nam trong vòng con trai ngươi.
Every firstborn of a donkey you shall redeem with a lamb; and if you will not redeem it, then you shall break its neck; and you shall redeem all the firstborn of man among your sons.
14 Vả, một mai con trai ngươi hỏi rằng: Điều đó có ý nghĩa chi? thì hãy đáp rằng: Aáy vì cớ Đức Giê-hô-va đã dùng tay quyền năng rút chúng ta ra khỏi xứ Ê-díp-tô, tức là nhà nô lệ;
It shall be, when your son asks you in time to come, saying, ‘What is this?’ that you shall tell him, ‘By strength of hand Adonai brought us out from Egypt [Abode of slavery], from the house of bondage.
15 và khi Pha-ra-ôn cứng lòng không tha chúng ta đi, Ngài bèn giết hết các con đầu lòng trong xứ đó, từ con trưởng nam người ta cho đến con đầu lòng súc vật. Vì cớ đó, ta dâng tế lễ cho Đức Giê-hô-va mọi con đực sanh đầu lòng, và ta chuộc con trưởng nam trong vòng con trai ta.
When Pharaoh stubbornly refused to let us go, Adonai killed all the firstborn in the land of Egypt [Abode of slavery], both the firstborn of man, and the firstborn of animal. Therefore I sacrifice to Adonai all that opens the womb, being males; but all the firstborn of my sons I redeem.’
16 Aáy sẽ làm một dấu hiệu nơi tay ngươi, và ấn chí nơi trán giữa cặp mắt ngươi, để nhắc cho nhớ rằng Đức Giê-hô-va đã dùng tay quyền năng rút chúng ta ra khỏi xứ Ê-díp-tô.
It shall be for a sign on your hand, and for symbols between your eyes: for by strength of hand Adonai brought us out of Egypt [Abode of slavery].”
17 Vả, khi Pha-ra-ôn tha dân Y-sơ-ra-ên đi, Đức Chúa Trời không dẫn dân ấy đi theo đường về xứ Phi-li-tin, là đường gần hơn hết, vì Ngài nói rằng: E khi dân thấy trận mạc, dời lòng trở về xứ Ê-díp-tô chăng.
When Pharaoh had let the people go, God didn’t lead them by the way of the land of the Philistines [To roll in dust (As an insult)], although that was near; for God said, “Lest perhaps the people change their minds when they see war, and they teshuvah ·completely return· to Egypt [Abode of slavery];”
18 Cho nên Đức Chúa Trời dẫn chúng đi vòng theo đường trong đồng vắng, về hướng Biển-dỏ. Dân Y-sơ-ra-ên cầm khí giới ra khỏi xứ Ê-díp-tô.
but God led the people around by the way of the wilderness by the Sea of Suf [Reed Sea]; and the children of Israel [God prevails] went up armed out of the land of Egypt [Abode of slavery].
19 Môi-se dời hài cốt Giô-sép theo mình, vì Giô-sép có bắt dân Y-sơ-ra-ên thề quyết rằng: Chắc Đức Chúa Trời sẽ viếng các ngươi; hãy dời hài cốt ta theo các ngươi khỏi đây.
Moses [Drawn out] took the bones of Joseph [May he add] with him, for he had made the children of Israel [God prevails] swear, saying, “God will surely visit you, and you shall carry up my bones away from here with you.”
20 Vả, chúng đi khỏi Su-cốt, đóng trại tại Ê-tam, ở cuối đầu đồng vắng.
They took their journey from Sukkot, and encamped in Etham, in the edge of the wilderness.
21 Đức Giê-hô-va đi trước dân sự, ban ngày ở trong một trụ mây, để dẫn đường đi; ban đêm trong một trụ lửa, để soi sáng cho chúng, hầu cho được đi luôn ngày và đêm.
Adonai went before them by day in a pillar of cloud, to lead them on their way, and by night in a pillar of fire, to give them light, that they might go by day and by night:
22 Ban ngày trụ mây chẳng bao giờ cách xa dân sự, trụ lửa ban đêm cũng vậy.
the pillar of cloud by day, and the pillar of fire by night, didn’t depart from before the people.

< Xuất Hành 13 >